- Published on
Review Power of now
- Author
- Nom
- Ngoc Duong van
Giác ngộ hay là điên
Đầu tiên là sách không dành cho 3 loại sau:
-
Sách không giành cho người trẻ tuổi hay những người vô lo vô nghĩ nói chung — không phải đọc không được, mà là đọc sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả, người không có vấn đề thì đâu phải đi giải quyết vấn đề phải không 😄.
-
Sách chống chỉ định với các bà mẹ đang mang thai hoặc đang cho con bú — nên tu trước hoặc sau khi mang thai nhé, chứ đang mang thai tu đến loạn thần, ảnh hưởng đứa bé thì chết @@.
-
Sách không dành cho những kẻ bảo thủ, vô thần, vô tâm, vô đạo — ai như thế này thì xin đi ra cho, ở đây vừa mất thời gian cho bạn, mình và tất cả mọi người bằng những tranh luận vô nghĩa vô dụng.
Sau đây là một vài cảm ngộ của mình trước khi phát điên đây:
-
Sách self-help hay nhất mọi thời đại không phải mấy cuốn đang được bán và quảng cáo tràn lan đâu, mà là các bộ kinh phật, kinh thánh… của các tôn giáo trên thế giới ấy, so với chúng thì các quyển khác chỉ là sách dành cho trẻ con mới lớn thôi ạ, càng lớn chúng ta sẽ càng thấy rõ điều này.
-
Quyển sách này (Power of now) là quyển sách đúc kết lại những điều tinh túy nhất mà các tôn giáo muốn dạy chúng ta, tất cả đều hướng tới một “cảnh giới” gọi là “giác ngộ”.
-
Giác ngộ là không thể mô tả được, vì nếu mô tả được thì đó không phải giác ngộ nữa, chỉ biết rằng khi giác ngộ dường như chúng ta có thể kiểm soát mọi suy nghĩ của mình, thậm chí là “không suy nghĩ” gì cả, vì vậy giác ngộ không đơn giản là “cách nghĩ” nó nằm ở trên mức đó một tầm, vì vậy mà rất khó để nắm bắt, muốn nắm bắt chỉ có thể dẫn dắt chứ không thể mô tả.
-
Giác ngộ không phải là từ bỏ thất tình lục dục, nó là cảnh giới mà ta lựa chọn muốn cầm hay buông mà thôi, đức Phật chọn bỏ là để phổ độ chúng sinh, có đi tu hay không chỉ là cái duyên mà thôi, đừng sợ!.
-
Giác ngộ là đi tìm cái tôi của chính mình, là đi trả lời các câu hỏi như: tôi là ai? Trong tôi có mấy cái tôi, cái tôi nào kiểm soát cái tôi nào? Tôi thực chất là cái tôi nào? Tôi có thể lựa chọn cái tôi nào tôi muốn hay không?… vì vậy mới nói tu cái này rất dễ phát điên á 😌.
-
Đây là ví dụ dễ hình dung nhất để mọi người thấy rằng chúng ta không đơn giản như chúng ta nghĩ: chắc hẳn mọi người đã từng gặp phải những chuyện khiến mình đau khổ (như là bồ bỏ này, bị cắm sừng này, nghèo này…) vấn đề là mọi người trong chúng ta đều đồng ý là “chúng ta không muốn đau khổ”, vậy chúng ta không muốn thì tại sao chúng ta lại đau khổ? Các vấn đề khiến ta đau khổ đều là những vấn đề bên ngoài, vậy thì đau khổ có thay đổi được chúng không? Nếu không thì tại sao ta lại phải đau khổ, khi mà ta không muốn mà cũng không giải quyết được vấn đề bằng cách đó?!!! Đây chỉ là vấn đề nhập môn trên con đường giác ngộ, nhưng để mọi người thấy rằng, rõ ràng là bản thân ta không đơn giản như ta nghĩ, và muốn hạnh phúc và kiểm soát chính mình thì chúng ta thực sự cần phải giác ngộ.
-
Cách tốt nhất để nhập môn đó là hít thở 😄, rất đơn giản, đừng nghĩ gì cả, tập trung vào hơi thở để cảm nhận sự tồn tại của chính mình. Mỗi khi cảm thấy đau khổ hãy hít thở, cảm nhận cái đau khổ đang tồn tại đó, chắc là như thoát xác ấy, em chưa giác ngộ nên không biết đâu 😅.