- Published on
Tây du ngoại truyện
- Author
- Nom
- Ngoc Duong van
Một ngày đẹp trời như bao ngày khác, Đường Tăng ngồi nghỉ ngơi dưới một gốc đa thoáng mát, uống nước để nguôi đi cái nóng của trời hè oi bức.
Bất chợt có một người nông phu đến bái phỏng:
Nông phu: thưa ngài, tôi có chuyện muốn thỉnh giáo!
Đường Tăng: mời ngài tự nhiên.
N: tôi năm nay 30 tuổi rồi mà sao chuyện tình duyên vẫn cứ lận đận, có phải kiếp trước tôi làm điều ác hay không mà sao rất nhiều người phụ nữ đến với tôi rồi lại lẳng lặng ra đi, kết cục là tôi bây h vẫn còn đơn thương độc mã?
Đ: xin hỏi những người phụ nữ đến với ông là những người như thế nào?
N: họ đều là những người rất tốt, hiền lành và ngoan ngoãn, về sắc đẹp thì xinh đẹp có, bình thuờng cũng có.
Đ: vậy tôi xin hỏi ông, bản thân ông tự thấy mình là người như thế nào?
N: tôi là người nông dân chân chất, thật thà, tôi rất yêu thương, quan tâm, chăm sóc những người phụ nữ mà tôi đã từng gặp, nhưng không hiểu sao họ cứ từ từ mà rời xa tôi.
Đ: vậy là đúng rồi!
N: đúng gì cơ?
Đ: ông đã từng nghịch nam châm bao giờ chưa, thấy 2 cực cùng dấu nó hút nhau bao giờ chưa?
N: à, thì ra là thế, vậy nếu muốn lấy được những cô nàng hiền lành nhân hậu thì tôi phải độc ác, xấu xa, làm kẻ thứ ba, đập chậu cướp hoa, chọc ghẹo, sàm sỡ phải không? — người nông dân vừa nói mắt vừa phát sáng.
Đường Tăng đang định trả lời thì vội chạy mất, từ xa một kẻ mình đầy lông lá, đích thị Tôn Ngộ Không vừa chạy tới vừa hét lớn: “Tên quỷ giả tạo kia còn không mau buông tay chịu trói”
Người nông phu giật mình quay lại, thấy một Đường Tăng khác đang tiến tới:
Đường Tăng thật: ông có sao không?
N: tôi không sao, may mà ngài đến kịp, không thì tôi đã bị quỷ ăn thịt rồi!
Đường Tăng thật: nó là con quỷ Chân lý sẽ không ăn thịt người đâu, nó chỉ ăn mòn tâm trí thôi!
Người nông dân vừa hốt hoảng vừa suy ngẫm về những gì con quỷ vừa nói, Đường Tăng thật thấy vậy liền cười hỏi:
“ông có muốn thành phật không?”
Người nông dân lại tiếp tục suy ngẫm rồi lắc đầu: “Không”
Đường Tăng thật mỉm cười nói: “Vậy ông hãy đi đi”
Người nông dân như hiểu điều gì đó rồi nói: “Đa tạ đại sư”
Khi người nông dân đã đi khuất, Đường Tăng giả vừa vật lộn với Ngộ Không vừa cười: “Ha ha ha, kẻ này kiếp trước làm nhiều việc ác, đang vật lộn đi trả nợ, ta chống mắt lên xem ngươi xử lý thế nào!”
Đường Tăng thật: “Ngươi không hiểu loài người!”
Quỷ Chân lý: “Ha ha ha, còn ngươi không hiểu thế gian này!”